Dòng sông luôn là nguồn cảm hứng bất tận trong văn chương với vẻ đẹp yên bình và thơ mộng. Những bài văn tả cảnh dòng sông không chỉ giúp các em học sinh khám phá vẻ đẹp thiên nhiên quanh mình, mà còn rèn luyện khả năng quan sát và cảm nhận tinh tế. Qua từng bài viết, hình ảnh dòng sông hiện lên thật sống động, khi hiền hòa trong ánh nắng ban mai, lúc lấp lánh dưới ánh trăng, để lại trong lòng mỗi người những cảm xúc khó quên.
Mục lục
ToggleBài văn tả cảnh dòng sông quê em vào buổi sáng
Quê em có một dòng sông nhỏ chảy qua, mọi người thường gọi là sông Hồng. Mỗi buổi sáng, dòng sông lại khoác lên mình vẻ đẹp yên bình và dịu dàng.
Khi mặt trời bắt đầu ló rạng, ánh sáng hồng nhạt chiếu xuống dòng sông, làm mặt nước như được dát bạc. Dòng sông chảy nhẹ nhàng, mang theo những gợn sóng lăn tăn. Hai bên bờ sông, hàng cây xanh đứng lặng yên, soi bóng xuống mặt nước trong veo. Thỉnh thoảng, vài con thuyền nhỏ lướt nhẹ trên sông, mang theo tiếng cười nói rộn ràng của các bác ngư dân. Trên bầu trời, những chú chim én bay lượn, tiếng hót của chúng như hòa vào tiếng nước chảy róc rách.
Em rất yêu dòng sông quê mình. Nó không chỉ làm đẹp thêm cho làng quê mà còn là nơi lưu giữ biết bao kỷ niệm tuổi thơ của em.
Bài văn tả cảnh dòng sông quê em buổi trưa hè
Mỗi khi hè về, dòng sông quê em trở thành nơi mọi người tìm đến để giải nhiệt. Buổi trưa hè bên sông luôn rất vui và mát mẻ.
Buổi trưa, ánh nắng chiếu xuống dòng sông làm mặt nước lấp lánh như những viên kim cương. Nước sông trong xanh, mát rượi, thu hút nhiều bạn nhỏ ra tắm. Tiếng cười đùa vang lên khắp một vùng. Những chiếc thuyền nhỏ đậu gần bờ, nằm lặng lẽ dưới bóng mát của hàng tre. Xa xa, đàn cò trắng chao nghiêng trên cánh đồng gần sông, làm cho cảnh vật thêm phần sinh động. Gió từ dòng sông thổi vào mát lành, xua tan cái nóng oi ả của mùa hè.
Dòng sông không chỉ mang đến vẻ đẹp mà còn giúp mọi người xua đi cái nóng mùa hè. Em rất yêu dòng sông quê em.
Bài văn tả cảnh dòng sông quê em buổi hoàng hôn
Mỗi khi hoàng hôn buông xuống, dòng sông quê em lại trở nên đẹp lạ kỳ. Đó là khoảnh khắc em thích nhất trong ngày.
Khi mặt trời bắt đầu lặn, ánh nắng vàng rực phủ lên dòng sông. Mặt nước nhuộm màu cam đỏ, trông như một bức tranh thủy mặc. Những con thuyền đánh cá lần lượt trở về, để lại phía sau những vệt nước dài lấp lánh. Bầu trời phản chiếu xuống sông, tạo nên một cảnh sắc tuyệt đẹp. Hai bên bờ, tiếng côn trùng kêu râm ran, hòa cùng tiếng sóng nhẹ nhàng vỗ bờ. Mọi thứ thật yên bình và thơ mộng.
Cảnh dòng sông vào buổi hoàng hôn khiến em cảm thấy thư thái và bình yên. Em mong dòng sông mãi đẹp như thế.
Bài văn tả cảnh dòng sông quê em mùa lũ
Dòng sông quê em vào mùa lũ mang một vẻ đẹp khác hẳn ngày thường. Dù hung dữ, nó vẫn rất mạnh mẽ và đáng nhớ.
Khi mưa lớn kéo dài, dòng sông trở nên đỏ ngầu, nước chảy cuồn cuộn. Hai bên bờ, cây cối bị nước lũ cuốn trôi, để lại những khoảng trống trơ trọi. Tiếng nước chảy rầm rì vang vọng khắp nơi, nghe thật dữ dội. Dù dòng sông trở nên hung dữ, người dân quê em vẫn chuẩn bị chu đáo để đương đầu với mùa lũ. Những con thuyền lớn nối đuôi nhau đi kiểm tra đê, tạo nên khung cảnh bận rộn nhưng đoàn kết.
Dòng sông mùa lũ tuy đáng sợ nhưng là một phần không thể thiếu của quê hương em. Nó dạy em thêm yêu và trân trọng cuộc sống bình yên hàng ngày.
Bài văn tả cảnh dòng sông quê em trong kỷ niệm tuổi thơ
Dòng sông quê em không chỉ đẹp mà còn là nơi gắn bó với biết bao kỷ niệm tuổi thơ. Mỗi lần nghĩ đến, em lại thấy lòng mình xốn xang.
Ngày nhỏ, em thường cùng bạn bè ra sông chơi đùa. Chúng em bơi lội, thi nhau bắt cá và nô đùa dưới làn nước mát lạnh. Có lần, em cùng ông nội chèo thuyền ra giữa dòng để ngắm hoàng hôn. Ông kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích về dòng sông, làm em thêm yêu nó hơn.
Vào những ngày hè, dòng sông là nơi giúp chúng em tránh nóng, còn mùa đông, nước sông lạnh giá khiến mọi người ít ra hơn. Dù vậy, dòng sông luôn là một phần ký ức tươi đẹp trong em.
Dòng sông quê là nơi lưu giữ những khoảnh khắc hạnh phúc của em. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh và yên bình như thế.
Có thể tham khảo thêm:
Bài văn tả cảnh dòng sông quê em
Quê em có một dòng sông nhỏ chảy qua, mọi người gọi là sông Hiền. Dòng sông ấy đã gắn bó với em từ nhỏ và trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của người dân nơi đây.
Dòng sông quê em thật hiền hòa. Buổi sáng, dòng sông trong veo, phản chiếu bầu trời xanh thẳm. Ánh mặt trời chiếu xuống làm mặt nước lấp lánh như dát vàng. Hai bên bờ sông, những hàng tre xanh mát rì rào trong gió. Xa xa, đàn trâu thong thả gặm cỏ bên bờ, tạo nên một bức tranh bình dị và yên bình.
Trưa đến, dòng sông trở nên sinh động hơn. Lũ trẻ trong làng thường ra tắm mát và chơi đùa bên bờ sông. Tiếng cười nói vang xa, hòa cùng tiếng sóng nước vỗ vào bờ rì rào nghe thật vui tai. Những chiếc thuyền nhỏ chở cá, chở rau từ từ lướt qua, tạo nên những vòng sóng lăn tăn trên mặt nước.
Buổi chiều, khi hoàng hôn buông xuống, dòng sông đẹp như một bức tranh. Ánh nắng vàng cam phản chiếu xuống mặt nước, nhuộm màu đỏ ấm áp. Những chú chim én bay lượn trên bầu trời, tiếng chúng hót ríu rít càng làm cảnh vật thêm thơ mộng.
Dòng sông quê em là nơi lưu giữ biết bao kỷ niệm tuổi thơ tươi đẹp. Em yêu dòng sông không chỉ vì vẻ đẹp của nó mà còn vì những giá trị mà dòng sông mang lại cho quê hương em. Em mong dòng sông mãi mãi trong xanh và bình yên như thế.
Tổng kết
Bài văn tả cảnh dòng sông khắc họa vẻ đẹp hiền hòa, thơ mộng của dòng sông qua từng thời điểm trong ngày. Dòng sông không chỉ làm đẹp quê hương mà còn gắn liền với cuộc sống và kỷ niệm tuổi thơ. Qua đó, bài văn gợi lên tình yêu thiên nhiên và sự trân trọng giá trị quê nhà.